EUN KYO! NÀNG MÃI LÀ DÒNG SUỐI MÁT LÀNH!

Eun Kyo!

Cái tên thốt lên nghe mới đẹp đẽ và cũng thật đau buồn!
Ông nghĩ rằng những ngòi bút chỉ được chuốt nhọn mới buồn bã làm sao. Nếu cô nói “Ông ơi chuốt dùm cháu cây bút chì.” tôi sẽ nghĩ nó nghĩa là “Ông ơi hãy lau những giọt nước mắt dùm cháu.”
Cô nghĩ rằng, dao chuốt bút chỉ mới đáng buồn, bởi đó là những mảnh ghép về mẹ, cái cách mà mẹ cô đã dùng nó để cạo gót chân nứt nẻ, một đường, hai đường…
Với Anh có lẽ mọi thứ đều thật đau buồn, bởi anh chỉ là một kẻ bất tài sống bằng cách đeo mặt nạ của thầy mình, một kẻ khao khát làm thơ nhưng lại chẳng thể phân biệt được sự khác nhau giữa các vì sao.

Eun Kyo!

Cái tên đó vẫn tiếp tục vang lên, như một bản tình ca ngọt ngào về tình yêu bị chính những người trong cuộc chối bò, về nỗi đau của một ông già mang trong mình trái tim quá mãnh liệt và niềm tiếc nuối về tuổi thanh xuân, về một trinh nữ cô đơn, cô đơn và cô đơn.

12745810_873844729405425_4698966880718751419_n

Eun Kyo!

Là cái tên của người con gái mà Ông yêu, người đánh thức những khao khát yêu đương bản năng nhưng cũng thật trong sáng. Như lời Ông “Eun Kyo là dòng nước mát đổ xuống mảnh đất khô cằn của tôi.”
Tình yêu của một Ông già 70 và một nữ sinh trung học có cái gì đó là ghê tởm? Không! Nó đẹp đẽ và đáng trân trọng hơn bất cứ điều gì. Eun Kyo với ông là một nàng thơ, hiện thân của những thánh thiện đẹp đẽ và Ông chỉ cho phép mình yêu Nàng trong tâm tướng, cái tâm thức khiến ông đi ngược thời gian trở lại là một chàng trai trẻ, yêu Eun Kyo trong ánh nắng sớm mai, khu vườn với những dòng sáng đẹp đẽ, tiếng chiếc áo phông trắng cọ vào nhau sột soạt, làm da như sữa và nụ cười khúc khích. Một sụ tương đồng nào đó giữa Lolita và Eun Kyo từ mối tình khiến người ta nghĩ là loạn luân, từ hình ảnh cô thiếu nữa thuần khiết làm trỗi dậy những dục vọng và cả yêu thương, từ sự trả thù khi thiếu nữ bị làm cho vấy bẩn. Nhưng Lolita là một dòng thác trong khi Eun Kyo vẫn mãi luôn là một dòng nước mát lành, nhẹ nhàng thấm đẫm từng tế bào.

12772083_873844689405429_8191710637271819172_o

Bộ phim kết thúc bằng tiếng chào tạm biệt “안녕히 계세요”. Đó không chỉ đơn thuần là một lời nói kiểu Good Bye, nó nghĩa là ở lại bình an nhé, từ giờ khi không có Eun Kyo bên cạnh nữa Ông phải giữ gìn sức khỏe, đừng để cửa số bị bám bụi bẩn. Từ giờ không có ta bên cạnh Eun Kyo phải tự học cách trả lời những câu hỏi của mình và đừng để mẹ đánh nữa nhé.

Tình yêu kết thúc trong đau buồn hay là sự giải thoát, chỉ người trong cuộc mới hiểu. Vì đẹp mà buồn hay vì buồn mà đẹp…

12715624_873845722738659_1620203298135813102_n

P/s: sách Eun Kyo cho bạn nào muốn đọchttp://nhasachphuongnam.com/eun-kyo-boi-vi-dau-nen-moi-la-y…

0 Comments

Leave a Reply

XHTML: You can use these tags: <a href="" title=""> <abbr title=""> <acronym title=""> <b> <blockquote cite=""> <cite> <code> <del datetime=""> <em> <i> <q cite=""> <s> <strike> <strong>